Chương 05: Lên cấp


Chương 05: Lên cấp

Konnichiwa, Ago desu~~!

Dạo này đi đâu cũng thấy mèo! Ở nhà thấy, ở trường thấy, đi chơi cũng thấy, cả trên facebook lẫn messenger cũng thấy nốt!!!!!!!! “Meow meow” nhức đầu quá!

Cơ mà tụi nó vẫn đáng yêu :))

Giờ là chap 5 của Cheat na Kaineko nhé!

Chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ!

(=^.^=)

= = = = =

Chị tiếp tân giữ một nụ cười và giải thích cho tôi những điều liên quan đến guild.

[Đầu tiên, thành viên guild đều được sắp xếp thứ hạng. Có tất cả bảy thứ hạng, bắt đầu từ cao xuống thấp, sắp xếp theo S, A, B, C, D, E và F. Bạn có thể nâng rank của mình lên B bằng cách hoàn thành nhiệm vụ và tích lũy điểm.]

Hmm, một hệ thống khá là logic. (Ago: Cơ bản đối với mọi thể loại isekai, nhưng tui thích dạng kiểu xếp theo level hơn.)

[Ta cần phải làm điều gì đó để lên được hạng A và S, phải không ạ?]

[Bạn sẽ cần phải trải qua những bài kiểm tra viết và vài cuộc phỏng vấn. Bởi vì Mạo hiểm giả phải được đánh giá về phẩm chất và đạo đức ở cấp độ đó.]

Tôi nghĩ sẽ không bình thường nếu đe dọa và sử dụng bạo lực theo cách đó.

[Em có được nhận bất cứ yêu cầu ủy thác nào ở đây ko?] (Ago: tức nhiệm vụ chỉ định đó)

[Bạn chỉ có thể nhận nhiệm vụ cao hơn 1 hạng so với hạng bạn hiện có.Mặt khác, bạn có thể nhận những yêu cầu cao hơn thế nếu đó là nhiệm vụ được sắp xếp hẹn riêng. Dù sao thì, bạn có thể từ chối, nhưng nếu nhiều lần như vậy thì sẽ có hình phạt là hạ cấp bậc rank.]

Nghĩa là, những yêu cầu quan trọng sẽ không được giao cho những ai không quen biết. Tôi hiểu rồi.

[Tiếp theo, tôi sẽ thu của bạn phí đăng kí và phí tư cách hội viên hằng năm của bạn. Tổng tất cả cho F rank là 300 coins.]

Trong khi nghĩ rằng giá đó tương đương với một album CD, tôi vẫn trả 300 coins.

[Được rồi, xin bạn vui lòng viết một số thông tin cụ thể như tên và nghề nghiệp. Vì các yêu cầu chỉ định của guild sẽ dựa vào điều này để xem xét, nên xin hãy viết chi tiết nhất nếu có thể. Tuy nhiên, xin vui lòng viết đúng sự thật để có thể chứng minh được khả năng của cậu ở F và E rank.

[Em hiểu rồi.]

Tôi cũng viết cả tên Misha lên mẫu.

Bởi vì cần có cả phần nhận xét của bên tiếp tân, nên hãy cứ để nó như thế đi.

Ở sau lưng tôi, đột nhiên có giọng nói vang lên, [Ah, đó là một con mèo].

Có vẻ như loài mèo cũng nổi tiếng ở thế giới này.

[Ah, phải rồi. Em đang tính đến việc vào dungeon để nâng level của mình. Có nhiệm vụ nào không ạ?]

[Hội thường có những nhiệm vụ cần vào dungeon. Nhưng dường như mọi người chỉ vào đó khi nào họ thích. Hơn nữa, nó sẽ tự được ghi nhận là hoàn thành nhiệm vụ nếu kỉ lục của tầng sâu nhất bị phá.]

[Err, số tầng khám phá được cho đến giờ là bao nhiêu ạ?]

[Tầng 30. Mặc dù mạo hiểm giả đó đã nhìn xuống cầu thang tầng dưới, nhưng anh ta đã cảm thấy sợ hãi và quay trở lại. Điều đáng nói ở đây là, thời điểm đó người đó ở rank A, và có thể anh ta bây giờ ở rank S.]

Ra vậy. Tôi nhớ là để xuống tầng 30, mạo hiểm gia cần đạt Lv30, so an A rank adventurer strength is probably at that level. Nếu anh ta cảm thấy sợ khi đó, anh ta có thể ở quanh Lv27.

Nếu là vậy, Misha đã là một mạo hiểm giả hạng S. (Ago: Cái sai lầm thật là “hy hữu”.)

Well, một con mèo không thể nào đăng kí trở thành một mạo hiểm giả, nên cũng không có vấn đề gì.

Được rồi, tôi hoàn thành nốt mẫu đơn đăng kí.

[Đây là huy hiệu cho mạo hiểm giả rank F.]

Tôi nhận lấy chiếc thẻ bằng đồng.

...Nhìn vào cái thẻ đơn giản này, bạn có thể nói rằng các mạo hiểm giả rank F thường bị xem như là những người mới chưa có kinh nghiệm. Họ thực sự chưa hề có bất cứ sự công nhận nào.

[Nya!~.]

[Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi–], tôi đoán ý nghĩa của [Nya~] là vậy.

Tôi chưa có kế hoạch để nhận bất cứ nhiệm vụ guild nào vào lúc này đâu.

Nói trước, tôi hoàn toàn không hề có ý định xuống tầng 31.

Trước tiên thì, hãy xuống dưới dungeon để kiếm chút tiền đã!

Khi tôi đang tính đến việc quay lại đó, một âm thanh cực lớn phát ra từ chỗ quầy bar.

[Ông nghĩ có thể đối xử với tôi như một đứa ngốc chỉ vì tôi là một Beastkin (người thú) sao? Ông chắc chắc sẽ phải hối tiếc vì điều đó.]

Rõ ràng đó là trận cãi vã giữa các mạo hiểm giả với nhau.

Người mà đang sắp tức điên lên là một Thố nhân (rabbit-kin/người thỏ). Cô ấy mặc bộ đồ trông rất linh hoạt và nghề nghiệp có thể là một ăn trộm/trinh sát. Hình như đồng đội của cổ đang có gắng xoa dịu cái cô nàng nóng tình này.

[Oho! Cô em ăn mặc mát mẻ quá nhỉ, tôi đoán cô thuộc dạng gái mại đâm, đúng không? Dù sao cô cũng chỉ là một con thú hoang thôi nên thực ra cũng không có vấn đề gì.]

Một thằng cha có râu làm mọi chuyện trở nên rắc rồi thêm.

[Vậy là sao?! Tôi là một mạo hiểm giả Lv17 đó!]

[Oho! Trùng hợp làm sao! Tôi cũng Lv17 đó!]

Misha nhảy khỏi sàn và nhẹ nhàng kéo gấu quần tôi.

Em ấy chỉ ra hướng của ra vào của Hội.

Có vẻ Misha không muốn ở lại đây lâu thêm nữa.

Sau khi ra khỏi guild, tôi bế Misha lên và đưa em ấy lại gần tai tôi.

[Đúng như em nghĩ, thú nhân phải nhận sự phân biệt đối xử quá rõ ràng nya......]

Giọng em ấy đượm chút buồn.

[Em sẽ có một vẻ ngoài là thú nhân kể cả khi trở thành con người.]

[Sẽ không có tiến triển gì đâu kể cả khi chúng ta có nghĩ về điều đó lúc này.]

[Chủ nhân ơi, xin anh đừng ghét bỏ em nếu em trở thành một thú nhân nya~.]

[Tất nhiên rồi.] (Ago: Hội yêu mèo điểm danh!)

Tôi ôm chạt lấy Misha.

Nhiệt độ cở thể của một con mèo có cao hơn bình thường, vì vậy nên ôm em ấy thật là ấm.

= = = = =

Cả hai chúng tôi đều đối đầu với dungeon vào ngày tiếp theo.

Nếu chỉ có một mình Misha thôi thì em ấy cũng vẫn có thể tự mình chinh phục rất nhiều tầng. Dù sao thì bởi vì có tôi ở đây, và cả hai đều ưu tiên sự an toàn của tôi, tầng sâu nhất mà chũng tôi có thể tới là tầng 5.

Do không có mấy ai đi xuống dungeon dưới lòng đất, nên Misha có thể thoải mái chỉ dẫn cho tôi bằng việc nói ra thành tiếng.

Ví dụ như, lúc chúng tôi đâu với một con bọ cạp khổng lồ......

[Đúng, ở đó đó! Đừng lo lắng! Cứ chém dựa vào những gì anh nghĩ thôi.]

[Né đòn đó đi!]

[Dù anh có bị dính độc tố thì cũng không sao đâu, em sẽ chữa trị cho!]

Tôi nhận “được” rất nhiều chỉ dẫn như vậy, rốt cục cũng xoay xở xử lý nổi được con bọ cạp.

[Mmm~, làm tốt lắm. Còn giờ em sẽ thi truyển phép phục hồi cho anh nya~.]

Ma thuật phục hổi của Misha có thể xếp được vào hàng cao thủ, vậy nên nó rất thích hợp để hỗ trợ cho một người mới như tôi. Chắc chắn là không ổn nếu như mỗi lần quay lại mặt đất là thêm một vết thương trên cơ thể.

Tôi đã tốn mất 3 ngày để nâng level lên Lv5 nhờ ma thuật của Misha.

= = = = =

Keiji

Lv5

Nghề nghiệp: Mạo hiểm giả - (Occupation / OCC)

Thể lực: 45 – (Strength / STR)

Công phép: 25 – (Magic Power / MATK)

Công vật lý: 40 – (Attack Power / ATK)

Phòng thủ: 38 – (Defence Power / DEF)

Nhanh nhẹn: 46 – (Agility / AGI)

Trí thông minh: 39 – (Intelligence / INT)

Khả năng: - (Ability / ABI)

Khác: Được một con mèo chỉ dẫn.

(Ago: Hay lắm! Thêm 1 điều nữa, sau này chỉ số kĩ năng mình sẽ sử dụng kí hiệu viết tắt như trên nhé.)

= = = = =

[Mmm! Cái này đúng là mức level mà một người mới bắt đầu có được nhỉ!]

...Từ từ, từ từ đã! Chắc chắn là có một thứ không ổn ở đây?

[Bảng trạng thái (Status / Stat) nó đổi thành “Được một con mèo chỉ dẫn” rồi! Cái đ** gì thế!]

Lúc đầu còn là “Chủ sở hữu của mèo” mà......

[Có vẻ nó không hề sai đâu anh~~.]

Misha cười nhẹ trong lúc đang nghịch mũi.

[.... Anh cũng không thể phủ nhận được....]

Tiếp theo, có một vấn đề khác khá quan trọng bên cạnh việc lên level.

Nói thẳng ra, đó là việc kiếm tiền.

Chúng tôi tìm lấy những viên ma thạch bên trong cơ thể của những con quái vật đã bị hạ.

Nếu như trong game, khi bị đánh bại, cơ thể của lũ quái sẽ biến mất, thay vào đó chúng tôi nhận được tiền thưởng. Nhưng có vẻ việc này không xảy ra ở đây.

Lúc mới bắt đầu, tôi cực kì ghét việc phải chạm tay vào những cơ thể đầy máu me, nhưng cuối cùng thì vẫn bắt buộc phải làm.

Mặc dù vậy, ma thạch mà đám quái vật nắm giữ quanh tầng 5 thuộc dạng khá bé.

Ngày đầu tiên, chúng tôi kiếm được 3,000 coins.

Từ khi có thê sự trợ giúp của Misha, và kết quả là đây.

Đó là khoảng 30,000 yên sau khi chuyển đổi mệnh giá. Tuy rằng số tiền này là tương đối nhiều, nhưng với bản chất công việc phải đánh cược cả mạng sống chết, thêm cả phần của Misha, thì chia đôi ra mỗi người được 15.000 một ngày.

Nếu suy nghĩ theo hướng như vậy, thì công việc này chưa đạt tới hiệu quả cần thiết.

Vì cũng muốn thu thập một vài thông tin, nên tôi đến hội để bán mấy viên ma thạch, và nghe lỏm được vài người đang nói chuyện.

[Thằng nhóc đó đã làm xong rồi, nhỉ? Kể cả sau khi đối mặt với tình huống cận kề cái chết, nó cũng chỉ kiếm được mấy viên đá bé tí từ những tầng thấp thôi à.] Những viên ma thạch này được lấy ra từ cơ thể của mấy con quái vật yếu rớt mà.

Gần như toàn tránh xa mấy công việc nguy hiểm, những mạo hiểm giả làm việc trong vùng an toàn thường bị coi là mục tiêu của sự khinh rẻ. Đặc biệt là những ai thường xuyên đi săn ở những tầng cực thấp có độ khó không đúng với level của họ. (Ago: Cái điên ở đây là, “Low floor” đối với dạng mê cung dưới lòng đất lại là những tầng đầu tiên :v )

Nhưng tôi lại hiểu được cái lí do họ làm như vậy.

Nếu như những mạo hiểm giả level cao thường xuyên đi săn ở những nơi quang tầng 5 để lấy cái thu nhập ít ỏi, thì công việc dành cho các mạo hiểm giả Lv5 (kể cả tôi) gần như là không có.

Dù sao đám golem thường xuất hiện ở tầng 15, và nếu tiến càng sâu hơn, thì mức độ nguy hiểm càng tăng cao.

Chỉ để đối phó với một con thôi đã cần có cả chiến lược cẩn thận, thì đến cái lúc bị bao vây bởi một đám quái mạnh như thế thì tôi không muốn nghĩ đến, chuyện đó giống với điều xảy ta với tôi trước đây.

Không thể tránh khỏi việc có những người đặt mạng sống và công việc của họ lên trên tất thảy và hoạt động ở những tầng thấp, hoặc là tôi nghĩ vậy.

Nhưng trên thực tế, tôi chắc tạm sẽ không vướng phải vấn đề gì đâu.

[Anh suy nghĩ ngây thơ quá đó nya~.]

Misha nói với tôi bằng tông giọng nhỏ khác thường khiến tôi có chút không thoải mái.

[....Em có cảm giác rằng chúng ta sắp vướng phải một rắc rối nào đó rồi.....]

= = = = =

Ago: Delay hơi lâu :v


Bình Luận
loading... Đang upload dữ liệu, vui lòng không đóng cửa sổ này! Cảm ơn!