Chương 04: Con trai trưởng kiêm người thừa kế kết hôn, cuộc chia tay với người anh đẹp trai anh tuấn
(2)
Hôm nay chúng tôi vẫn tiếp tục đi săn ở trong rừng.
"Khu rừng này là khu rừng dành riêng cho nhà chúng ta, cho nên em có thể dùng ma pháp săn thú. Lý do tại sao anh đồng hành, chỉ là thuận tiện mang thành quả của cuộc đi săn này thuộc về anh mà thôi."
"Ồ. Cho nên trước kia em mới chẳng thấy những thợ săn khác."
"Cho dù biến nơi này thành khu đất riêng của chúng ta, thì cũng không có than phiền từ người dân. Dẫu sao lãnh địa chúng ta cũng chỉ có đất đai cực nhiều. Khu rừng có thể tự do đi săn và hái lượm cũng không ít. So với khai thác Khu Rừng Thần Bí, đi chiêu mô dân di cư tập trung khai khẩn đất vô chủ thông thường vẫn thực tế hơn."
"Vậy à."
Sau khi biết người nhà ngầm thừa nhận ma pháp của tôi và bản thân có thể bị cuốn vào cuộc tranh đấu quyền thừa kế, thì tôi lại muốn rời khỏi nhà sớm hơn. Nhưng bất kể như thế nào, dường như vẫn không thể để cho đứa trẻ chưa tròn 15 tuổi tự lập.
Hơn nữa, mỗi ngày tôi đều săn gà sao mang về nhà và nếu như tôi không có ở đây thì món ăn của bữa tối sẽ ít đi.
Bạn nghĩ tôi đang nói đùa?
Hay là đang nghiêm túc?
Mặc dù có một vài lý do không thể giải thích được, nhưng nói tóm lại là dường như người nhà đã ngầm cho phép tôi vào rừng mỗi ngày.
"Nhờ có Well, bữa tối vốn chỉ có mỗi bánh mì đen với súp rau củ, mới có thể thêm nhiều thịt, khoai lang, nấm và trái cây. Cũng không có chuyện nào khiến cho mọi người vui mừng hơn cái này."
"Ano, phụ thân và những anh trai khác bình thường không săn thú sao?"
"Bởi vì rất nhiều nam trưởng thành chết trận vào 5 năm trước. Để lấp vào chỗ trống của bọn họ, bây giờ đến ngay cả phụ thân cũng phải tự mình xuống ruộng cày cấy. Dĩ nhiên, chúng ta cũng thế."
"Thì ra là như vậy."
"Tuy là nói như vậy, chúng ta cũng không thể chỉ dựa vào bánh mì đen và súp rau củ để giải quyết cả đám cười của Kurt-niisan. Phần này phải trông chờ vào Well rồi!"
Quả thật, bản thân là quý tộc, tôi cảm thấy bưng ra loại thức ăn thiếu dinh dưỡng đó vào hôn lễ cũng hết cách cứu luôn.
"Erich-niisan, anh có thể giương cung lên không?"
"Bản thân khỏi cần phải tìm kiếm thật là thoải mái."
Sau nửa ngày, tôi sử dụng ma pháp thăm dò tiếp cận con mồi cỡ lớn mà bình thường luôn tránh và dùng ma pháp cường hóa kỹ năng lên mũi tên của người có kỹ năng bắn cung giỏi nhất nhà Baumeister là Erich-niisan.
Hoàn toàn không cần phỉ thay đổi phương hướng và đường đi của mũi tên, ma pháp cường hóa khiến uy lực của mũi tên tăng lên và trúng vào điểm yếu hại của heo, hươu, gà sao một cách không thương tiếc.
Tôi với Erich-niisan nhanh chóng lấy máu con mồi bị mũi tên bắn trúng vào tim hoặc thận và cũng bôi muối ăn lên trước để khiến cho da mềm hơn sau đó.
Thành thực mà nói, đây là công việc vô cùng vất vả đối với đứa trẻ 6 tuổi, nhưng may mà có ma pháp Cường Hóa Thân Thể.
Chúng tôi cứ như vậy mà suôn sẻ xử lý xong con mồi.
"Quả nhiên là em đều giữ thực lực cho đến nay."
"Nếu như đứa trẻ 6 tuổi một mình săn được heo mang về, không phải là rất kỳ lạ sao?"
"Thực ra thì đó với ma pháp sư ưu tú, cái này cũng không hẳn là chuyện gì đặc biệt."
Dựa theo lời giải thích của Erich-niisan, mặc dù con số không nhiều, nhưng trong giới ma pháp sư tồn tại người vừa sinh ra liền có ma lực khổng lồ và thậm chí còn có Dũng Giả nhỏ tuổi tôi đã đi săn ma vật rồi.
Dẫu sao bạn chỉ cần bắn ra Hỏa Viêm Cầu có kích thước bằng quả bóng mềm là có thể dễ dàng giết được ma vật cơ lớn, Goblin hay loại chậm chạp như Zombie.
Ngoài ra, dường như cũng có kiểu chiến đấu cường hóa năng lực cơ thể, yểm lên cung tên hay trường thương giống như tôi làm.
Nói tóm lại, nơi này khác Trái Đất và cho dù là trẻ con vẫn có thể rất năng động.
"Loại ma pháp này thật tuyệt vời. Lại có thể cường hóa mũi tên anh bắn đến mức này."
"Bởi vì Erich-niisan ngắm rất chính xác, cho nên em chỉ cần điều chỉnh uy lực là được và vô cùng thoải mái."
"Anh rất vinh hạnh được em khen ngợi."
Ban đầu tôi còn dành nhiều thời gian tự chế tạo ra đầu mũi tên từ ma pháp hệ Thổ và lại dùng ma pháp khiến đầu mũi tên bắn về phía con mồi.
Thế nhưng, tôi lại bị Erich-niisan hỏi "Tại soa em phải làm những chuyện rắc rối như vậy".
Quả thật, mặc dù là đồ dành cho trẻ con, nhưng tôi vẫn có cung tên của mình.
Đợi đến khi mũi tên bắn ra bình thường rồi điều chỉnh quỹ đạo lẫn uy lực cũng lãng phí tương đối ma lực.
Dựa theo phân tích của chính tôi, có lẽ là vì tôi gia tăng lượng ma lực nên mới tân lực sử dụng ma pháp thừa thãi. Đây là việc làm thành thói quen trước khi tôi gặp sư phụ.
"Vậy thì, hôm nay đến đây thôi."
"Vâng."
Trước mặt hai người chúng tôi đã chất đống số lượng lớn con mồi đã chảy nhiều máu.
Dù sao thì ngày thường chỉ có mỗi tôi ra vào rừng.
Miễn là có lòng, bạn muốn bắt nhiêu con mồi ở trong khu rừng không bị săn bắt quá mức này đều được.
Hơn nữa, bên trong lãnh địa còn có rất nhiều khu rừng và đồng bằng giống như vậy.
Mặc dù không có ma vật sinh sống, nhưng bởi vì có động vật hoang dã hung bạo như gấu và chó sói, cho nên khỏi cần nói đến phụ nữ với trẻ con, mà ngay cả đàn ông có sức chiến đấu vẫn không thể đi săn hay hái lượm một mình được. Tuy nhiên, chỉ cần phụ thân dẫn đầu chỉ huy tập hợp nhân lực thì muốn mở mang đất nông nghiệp hay chỗ ở cũng không quá khó khăn.
Trên thực tế, hiện giờ ông cũng đang tiến hành những dự án này.
"Mặc dù chưa đến mức bị người khác xúi giục, nhưng chân tướng của 5 năm trước xuất quân dường như chỉ là phối hợp với hành động của Công tước Bleichroder."
Mở mang đất đai chỉ là thứ yếu, mục tiêu thật sự của Công tước Bleichroder, chính là có thể làm giàu ngay lập tức bằng nguyên liệu và thịt từ ma vật, nguyên liệu của linh dược và thuốc ma thuật chỉ có thể thu thập được từ lãnh địa ma vật sinh sống.
Dựa theo lời giải thích của Erich-niisan, nhu cầu về vật phẩm thô của động thực vật với dược thảo có thể dùng làm nguyên liệu cho thuốc ma thuật chữa trị vết thương lẫn bệnh tật.
Các loại dược thảo có thể thu thập được ở bên trong lãnh địa của ma vật.
Ở kiếp trước của tôi, những thứ này vốn được sử dụng làm nguyên liệu cho thuốc Đông y.
Cũng giống như quy ước của những câu truyện Fantasy, thế giới cũng có loại thuốc dùng là có thể khiến vết thương lành lại ngay lập tức, chữa trị bệnh tật hay thậm chí có thể khiến người chết sống lại. Tuy nhiên, đây không những là dược thảo chỉ có thể thu thập được ở lãnh địa của ma vật, mà còn phải có tài năng của dược sư nữa. Ma pháp sư có thể đổ ma lực vào nguyên liệu thô trong quá trình sản xuất hay nhân tài có thể sử dụng ma pháp chữa trị.
Vật phẩm tiện lợi như vậy, sẽ trở nên vô cùng đắt sau khi cộng thêm tiền công.
"Bởi vì gần như không có người nào tiến vào Khu Rừng Thần Bí trong lãnh địa của chúng ta, cho nên tài nguyên vẫn rất phong phú đa dạng. Cho dù ở gần cửa vào, chúng ta vẫn có thể thu thập được dược thảo hay vật quý giá."
Còn lãnh thổ ma vật ở bên trong và xung quanh lãnh địa của Công tước Bleichroder, họ đều phải tiến vào sâu mới có thể thu thập được những nguyên liệu này.
Cho dù cẩn thận không khai thác quá mức, thì dược thảo làm nguyên liệu chế thuốc ma thuật vẫn cần thời gian phát triển gấp mấy lần so với dược thảo thông thường, cho nên số lượng vô cùng ít ỏi.
Hơn nữa, bất kể là Công tước Bleichroder cấm khai thác quá mức ra sao, họ vẫn không thể xác nhận mạo hiểm giả ở trong lãnh thổ ma vật có thật sự tuân theo quy tắc hay không.
"Bất kể như thế nào, họ cũng không thể trực tiếp nói với phụ thân là để thu thập nguyên liệu. Cho nên Công tước Bleichroder không thể làm gì khác ngoài tìm danh nghĩa điều động đại quân, nhưng cuối cùng lại kích động đến ma vật vì điều đó. Đứng ở vị trí đó, chúng ta cũng chỉ có thể 'cười' mà thôi."
Chắc hẳn trong lòng Erich-niisan rất muốn than phiền với Công tước Bleichroder đời trước.
Dẫu sao để phối hợp với sự tùy hứng của ông ta, nhà Baumeister trở nên nghèo khổ vì điều đó và thậm chí liên quan đến việc Erich-niisan rời khỏi nhà muộn.
Các anh săn thú ở những nơi khác, chắc chắn cũng mang tâm trạng giống như vậy.
Hơn nữa, chúng tôi còn trông giống như bị buộc phải đi săn nguyên liệu nấu ăn cho đám cưới.
"Hôm nay đến đây là được rồi. Hơn nữa, chúng ta còn phải săn thêm ba ngày nữa. Liều mạng quá cũng không tốt lắm."
Tôi tán thành ý kiến của Erich-niisan, cho nên hai chúng tôi kéo vật phẩm giống xe kéo về nhà.
Ngoài ra, thành qua đi săn của tôi với Erich-niisan dường như nhiều hơn so với những anh em khác và thợ săn trong làng cộng lại.
Trong ba ngày tiếp theo, chẳng biết tại sao mà mọi người đều vô cùng mong đợi thành quả đi săn của chúng tôi.
Năm ngày sau, vợ của trưởng nam Kurt với hộ vệ cuối cùng cũng đến sau một hành trình rất dài và tổ chức đám cưới dưới sự chủ trì của linh mục giả ở Giáo Hội.
Nó tương tự như nghi thức Cơ Đốc Giáo của kiếp trước, quả nhiên là đám cưới cũng được tổ chức ở trong Giáo Hội.
Cô dâu Amalie năm nay 18 tuổi.
Mặc dù tôi cảm thấy tuổi hai người họ cách nhau một khoảng, nhưng dường như không ai ở thế giới này quan tâm đến điều đó.
Một khi địa vị tăng lên đến vương tộc, quý tộc hay là đại thương nhân thành công, nguyên nhân kết hôn thường là bởi vì vợ qua đời hay chỉ muốn vợ trẻ hơn. Họ tái hôn với con gái quý tộc hạ cấp tầm tuổi này hoặc nạp họ làm thiếp.
Hơn nữa, độ tuổi kết hôn của Amalie xem như là trung bình ở thế giới này.
Mặc dù trong nghề mạo hiểm giả thì nữ giới phát triển không thua kém nam giới và có xu hướng kết hôn muộn, nhưng bất kể là dân thường hay quý tộc, phụ nữ thường kết hôn trước tuổi 20.
Cho dù là như vậy, nhưng vẫn có những cá nhân khác biệt và dù họ 20 tuổi vẫn chưa kết hôn thì họ cũng không bị người khác nói xấu ở sau lưng. Tuy nhiên, một khi bạn qua tuổi 25 thì dường như sẽ bị coi như là một phụ nữ trung niên.
Nhà mẹ đẻ của Amalie là nhà Mainbach, là gia đình tước hiệp sĩ có tình hình tài chính tốt hơn chúng tôi. Dù sao cũng là cảnh quan trọng chỉ có một lần trong đời, cho nên gia đình cô ấy cũng làm một chiếc váy đắt tiền tương xứng giúp cổ.
Ngoại trừ cái này, đồ nội thất kỷ niệm tặng cho khách cũng trông rất cao cấp. Đối với quý tộc, thể hiện chính là thứ quan trọng như vậy.
Bởi vì tôi không phải là quý tộc, cho nên tôi hẳn cũng vô duyện với chuyện này.
"Một tuần nữa."
Trong đám cưới, Erich-niisan lẩm bẩm như vậy.
Đợi đến khi chứng kiến xong chuyện này, con trai thứ ba Paul, con trai thứ tư Helmut và con trai thứ năm Erich có thể nhận được một khoản tiền trợ cấp từ phụ thân và cuối cùng có thể rời khỏi cái nhà này.
Mọi người dường như phải đến vương đô làm bài kiểm tra binh linh hoặc cán bộ quan chức hạ cấp.
Bởi vì bản thân chỉ cần hợp lệ là có thể duy trì cuộc sống, cho nên bọn họ cũng không cần luyện tập kiếm thuật một cách tuyệt vọng hay đọc sách lúc rảnh rỗi nữa.
"..."
"Đối với Well, bây giờ tự lập vẫn còn quá sớm."
Mặc dù chỉ cần có lòng cũng không phải là không làm được, nhưng dù sao vẻ bề ngoài hiện giờ của tôi vẫn chỉ là đứa trẻ 6 tuổi. Nếu như rời khỏi nhà trong tình trạng này, tình huống tồi tệ nhất là khiến cho cha mẹ có thể bị chê trách "Rõ ràng là quý tộc, nhưng lại mặc kệ không cần đến đứa con của mình".
Tôi chỉ có thể nhẫn nại đợi thêm 9 năm nữa.
"Mặc dù em gần như không nói chuyện với Kurt-niisan và Hermann-niisan."
Khoảng cách tuổi tác giữa chúng tôi lớn đến mức có thể làm cha con, mà ma pháp của tôi có thể mang đến tranh chấp quyền thừa kế cho nhà Baumeister.
Kết quả là bản thân tôi không biết nên nói chuyện với họ thế nào.
Bọn họ không hề ghét tôi, nhưng tôi có thể hiểu được bọn họ sẽ vô thức giữa khoảng cách với tôi.
(Haiz... Mình lại phải sống cô đơn nữa rồi. )
Một tuần sau, đám cưới của thứ nam Hermann cũng kết thúc thuận lợi. Sau khi chứng kiến đám cưới, đám Erich-niisan cũng vì từ bỏ quyền thừa kế mà nhà Baumeister cho họ một khoản tiền trợ cấp nhỏ và đi theo cùng với thương đội đã buôn bán xong ở lãnh địa chuẩn bị đến vương đô.
"Khi em lớn lên, hoan nghênh em đến vương đô chơi."
Mặc dù Erich-niisan dịu dàng quan tâm nói như vậy, nhưng các anh khác đều không nói gì đặc biệt.
(Haiz... Nhân tiện, mình lại thật sự bắt đầu cô đơn rồi. )
Ít nhất là sau đó mình phải tiếp tục tìm cách giết thời gian.
Tôi vừa nhìn bóng dáng Erich-niisan từ từ đi xa vừa tiếp tục suy nghĩ về chuyện tiếp theo.