Chương 07: Trường mạo hiểm giả dự bị (1)


Chương 07: Trường mạo hiểm giả dự bị
(1)
"Tiếp theo sẽ tổ chức buổi lễ nhập học của trường mạo hiểm giả dự bị."
Đã một năm kể từ lúc trưởng làng Klaus đưa ra đề nghị kỳ quái là mong muốn tôi đảm nhiệm vị trí người đứng đầu hiện tại tiếp theo. Cuối cùng, tôi thành công rời khỏi quê hương và nhập học trường mạo hiểm giả dự bị sau khi lên 12 tuổi.
Suy nghĩ kỹ một chút, tôi đã bận rộn trốn tránh sự thuyết phục lặp đi lặp lại của Klaus trong suốt một năm qua.
Mặc dù ngoài miệng nói chỉ cần tôi có ý đó thì sẽ cùng những người ủng hộ khác đi thuyết phục phụ thân, nhưng theo quan điểm của tôi, thì tại sao tôi phải thừa kế lãnh địa hoang vu xa xôi đó một cách thảm thương chứ.
Hơn nữa, kiếp trước của tôi chỉ là một nhân viên văn phòng của công ty hạng 2, cho nên tôi vốn không có cách cai quản lãnh địa.
Nhân cách bên trong tôi, cũng không hề chuẩn bị tinh thần đối với nghĩa vụ của quý tộc hay trách nhiệm khiến người ta kính trọng gì gì đó. Nếu như bạn có sức mạnh để duy trì cuộc sống tự do ở mức độ nhất định trong lãnh địa nhỏ bé đó, không bằng sử dụng ma pháp của mình làm mạo hiểm giả để kiếm tiền thì hơn.
Nhân tiện, mặc dù tôi dự định ao ước tương lai làm mạo hiểm giả, nhưng tôi không gạt bỏ sự nghiệp tự do sống dựa vào ma pháp.
Sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời đến vùng đất chưa khai phá hay bờ biển một cách tự do và ở đó sử dụng ma pháp chế tạo thứ gì đó có thể đổi lấy tiền.
Mặc dù tôi đã làm việc này được 6 năm, nhưng nghĩ kỹ một chút thì bất kể là tôi còn bao nhiêu năm trong cuộc đời thì thành quả của 6 năm chờ việc hay làm NEET này đủ với tôi rồi.
Không sai, tôi đã tự do.
Tôi không định trở về quê hương nữa. Cha mẹ và anh em dường như cũng tán thành suy nghĩ này của tôi.
Cho dù đó là lãnh địa cằn cỗi, một khi tôi đem ma pháp của mình cống hiến cho nhân dân, thì nó sẽ mang đến lộn xộn về người thừa kế mới.
Không đúng, thực ra thì tôi đã khơi ra và dường như phụ thân ngốc vẫn chưa phát hiện ra nó.
Tuy là nói như vậy, nếu như tùy tiện 'rút dây động rừng' thì nó có thể làm hại chính bạn. Cho nên tôi hoàn toàn không báo cáo chuyện của Klaus với phụ thân.
Klaus cũng thế, nếu như mưu kế đơn giản đến mức bị phụ thân phát hiện ra, vậy thì ông ta đã sớm không còn tồn tại trên thế giới này rồi.
Thế nên, những rắc rối liên quan đến quê hương sẽ dừng lại tại đây. Bây giờ là buổi lễ nhập học của trường mạo hiểm giả dự bị.
Trên bục giảng có người đàn ông hơi già trông giống hội trưởng công hội đang có bài phát biểu rất dài. Xem ra ở bất kỳ trường học nào cũng gần giống nhau như vậy.
Dù sao đó cũng là trường bồi dưỡng mạo hiểm giả dự bị, đương nhiên là sẽ không có người học trâu đến mức ngất xỉu vì thiếu máu hay căng thẳng.
... Cho dù tất cả mọi người chỉ có thể ngồi ở đây và lắng nghe bài phát biểu.
"Mọi người phải cố gắng trở thành nhân tài có thể phát triển trong lĩnh vực ma vật khi lên 15 tuổi..."
Dựa theo luật pháp của vương quốc, người chưa đủ 15 tuổi thì không thể gia nhập Công Hội Mạo Hiểm Giả và mục đích của trường dự bị chính là bù vào điểm bất lợi này. Lý do khác là để giúp những người dưới 15 tuổi thất nghiệp có công việc.
Nói cách khác, đây chính là tránh những chuyện mạo hiểm giả tân binh đột nhiên chạy vào lãnh thổ của ma vật một cách không hiệu quả xảy ra.
Nếu như tân binh đột nhiên đưa vào nơi đó thì chắc chắn chỉ có một con đường chết, cho nên chỉ cần chưa 20 tuổi thì bất kể là ai cũng đều phải tiếp nhận huấn luyện cơ bản dưới sự hướng dẫn của công hội.
Cho dù là như vậy, mạo hiểm giả ở thế giới này, cứ mười người thì sẽ có một người chết hay bị thương vào công việc đầu tiên.
Mặc dù môi trường làm việc khắc nghiệt, nhưng bởi vì có thể kiếm được không ít tiền. Thế nên nghề nghiệp này rất phổ biển trong số những người muốn đạt được sự nghiệp hay bởi vì lý do nào đó mà vấp phải trắc trở trong cuộc sống.
Hơn nữa, toàn bộ đại lục cũng đang tiếp tục phát triển lẫn khai phá và dân số cũng không ngừng gia tăng.
Thế nên nhu cầu đối với nguyên liệu từ khu vực ma vật đương nhiên là cũng 'nước lên thì thuyền lên' và mạo hiểm giả đào được những nguyên liệu này vẫn luôn vô cùng chào đón những người mới gia nhập.
Mặc dù có bài kiểm tra đầu vào, nhưng về cơ bản thì mọi người đều có thể nhập học.
Lý do tổ chức kỳ thi là để lựa chọn những đối tượng có thể nhận được ưu đãi trong phương diện thực tập và học phí. Nó khiến cho bọn họ trở thành mạo hiểm giả độc quyền của công hội ngay sau khi tốt nghiệp và mong đợi bọn họ có thể tiếp tục phát triển trong lĩnh vực này.
Bất kể là Công Hội Mạo Hiểm Giả nào, họ đều muốn đảm bảo chắn chắn cho mạo hiểm giả ưu tú.
Tôi rời khỏi nhà và ngay lập tức tham kỳ thi đầu vào trước buổi lễ nhập học một tháng.
Nội dung thi chủ yếu là địa lý, lịch sử, sinh vật học, ma vật học và phong tục địa phương. Đây đều là những kiến thức cơ bản mà mạo hiểm giả cần phải có.
Tiếp theo là sử dụng vũ khí sở trường và tiến hành thi đấu mô phỏng với giáo viên hướng dẫn hay để ma pháp sư thi triển ma pháp của mình.
Thành thực mà nói, mặc dù kiếm thuật và cung thuật của tôi mới trải qua khóa huấn luyện cơ bản của quý tộc cấp thấp, nhưng nó không hổ là khóa huấn luyện được quý tộc lưu truyền xuống.
Tôi nhận được đánh giá khá cao ở trong kỳ thi.
Mặc dù nó nằm chủ yếu ở trong phương diện cung thuật...
Ngoài ra, hạng mục liên quan đến ma pháp thì tôi thi triển ở mức phù hợp. Dẫu sao lượng ma lực hiện giờ của tôi còn cao hơn sư phụ từng làm ma pháp sư phục vụ riêng Công tước Bleichroder.
May mắn thay, dường như không có ma pháp sư nào nhạy bén giống sư phụ ở đây và giáo viên chỉ biết khen ngợi tôi sau khi thấy tôi ném ra Hỏa Viêm Cầu có kích thước bằng quả cầu mà hoàn toàn không phát hiện ra việc tôi che giấu ma lực. Điều này cũng xác nhận lời giải thích "Ma pháp sư ưu tú, sẽ trở nên nhạy cảm hơn với khí tức của ma pháp sư khác" của sư phụ.
Ma pháp sư —— Đặc biệt là ma pháp sư ưu tú —— Là tồn tại quý giá. Cho nên người đó không thể xuất hiện trong phòng thi của trường dự bị có thể đạt yêu cầu miễn là biết sử dụng ma pháp.
Còn về nhạy cảm với sự tồn tại của những ma pháp sư ưu tú khác, đó không phải là bởi vì cảm nhận được ma lực, mà là hình thành năng lực nào đó lên trực giác.
Bất kể lượng ma lực lớn đến mức nào, ma lực cũng không thể tràn ra khỏi cơ thể giống như suối nước nóng được.
Ma lực thường được lưu trữ ở trong túi ma lực thuộc chiều không gian khác của cơ thể và tuần hoàn trong dòng chảy ma lực. Hơn nữa, cho dù phát động ma pháp diện rộng thì kết quả của việc sử dụng ma lực biến thành ma pháp cũng không sót lại ma lực.
Đó cũng là lý do mà ma pháp sư rất khó phát hiện được lượng ma lực của người khác.
Bao gồm vài trường hợp ngoại lệ ra, họ chỉ có thể nhìn ra được đối phương có thể sử dụng ma pháp hay không. Hơn nữa, họ cũng không thể biết được đối phương có thể sử dụng đến mức nào.
"Ma pháp sư mức trung cấp đã được xem như là nhân tài quý giá. Bạn vượt qua bài kiểm tra tuyển sinh ưu tú"
Xem ra bạn chỉ cần có thể sử dụng được ma pháp trung cấp, bất kể là thi viết trước hay kết quả thi đấu mô phỏng ra sao thì cũng có thể miễn học phí.
Ma pháp sư chính là tồn tại quý giá như vậy.
"Thật tuyệt... Khi biết sử dụng ma pháp."
"Mặc dù ma pháp mà mình sử dụng cũng chỉ ở mức sơ cấp, cho nên mình chưa từng nghĩ có thể vượt qua bài kiểm tra tuyển sinh ưu tú."
Tôi thuận lợi vượt qua bài kiểm tuyển sinh ưu tú và thành công tiến vào trường mạo hiểm giả dự bị trong âm thanh hâm mộ lẫn ghen tị của những thí sinh khác.
"Tôi tên là Wendelin ‧ von ‧ Benno ‧ Baumeister. Đúng như tên gọi, tôi tạm thời được xem như là con trai thứ tám nhà Baumeister làng giếng. Bởi vì tôi không thể thừa kế lãnh địa, cho nên tôi mới nhập học với mục tiêu trở thành mạo hiểm giả. Mong được mọi người chỉ dạy nhiều hơn."
Sau buổi lễ nhập học, họ liền công bố kết quả chia lớp và có vẻ như tất cả học sinh ưu tú đều được sắp xếp vào cùng một lớp.
Mọi người đều xấp xỉ bằng tuổi tôi, lớn nhất có lẽ là 18 tuổi nhỉ?
Thành viên trong lớp học chủ yếu là người xuất sắc trong kiếm thuật, sở trường trong dùng cung hay dùng thương hoặc là có thể sử dụng ma pháp sơ cấp.
Cuối cùng, tôi kết thúc màn giới thiệu sau khi giải thích rằng mình có thể sử dụng ma pháp trung cấp.
Sau đó, nhân viên công hội làm chủ nhiệm lớp bắt đầu phát tờ chương trình dạy học. Nội dung là khoảng 30% bài giảng và 70% chương trình dạy học kỹ năng thực tế.
Hơn nữa, bởi vì họ chỉ học kỹ năng cần thiết của mạo hiểm giả, cho nên lớp học chỉ kéo dài đến buổi trưa.
Hơn nữa, một tuần có hai ngày nghỉ, thế nên tôi vô cùng thoải mái.
"Trước khi lên 15 tuổi, mọi người không được phép tiến vào lãnh thổ của ma vật. Cho dù đã đủ 15 tuổi thì mọi người phải đợi đạt đủ một năm nhập học mới cho phép tiến vào.
Lý do tại sao chương trình dạy học không nhiều, một phần nguyên nhân là để cho chính các bạn tự làm việc kiếm tiền sinh hoạt."
Thì ra là như vậy, cho dù học sinh ưu tú có thể miễn học phí, nhưng không phải là tất cả mọi người đều từ gia đình tri thức siêng học. Ngược lại, số lượng người rời khỏi quê hương đến Breitburg cũng khá nhiều.
Nếu là như vậy, đương nhiên là bạn phải tự kiếm tiền thuê phòng và tiền sinh hoạt.
"À. Nói vậy cũng đúng. Mình nên làm công việc gì đây? Nhân tiện, quê hương của Baumeister sẽ gửi tiền cho cậu sao?"
Bởi vì cả hai ngồi cạnh nhau vào buổi lễ nhập học, cho nên chàng trai bằng tuổi này hỏi nhà tôi có gửi trợ cập hay không.
Mặc dù ví dụ không nhiều, nhưng một số con em thuộc gia đình đại quý tộc hay đại thương gia thường được nhận tiền trợ cấp bởi vì họ không thể thừa kế gia đình.
"Bản thân là đứa con trai thứ tám của nhà tước hiệp sĩ, tui đã hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ này từ mấy năm trước rồi."
"Nói cũng đúng... Hoàn cảnh của tôi cũng chắc khác gì ông."
Tôi vất vả lắm mới lên được 1m6 sau khi lên tuổi 12, vậy mà thiếu niên này lại cao hơn tôi khoảng 10 cm, cậu ta có mái tóc kiểu đầu húi cua màu nâu và đôi mắt sắc bén. Cậu ta cũng là con trai của lãnh chúa nhỏ ở phía tây giống như tôi và tên là Erwin ‧ von ‧ Armin.
Gia đình cậu ta là nhà tước hiệp sĩ với ngôi làng có dân số khoảng 500 người và tình hình tài chính cũng không hơn nhà tôi là bao.
Hình như Erwin đứng thứ năm trong nhà. Dựa theo cách giải thích của cậu ta, đương nhiên là cậu ta không thể thừa kế gia đình và dường như có kế hoạch dựa vào tài năng kiếm thuật đủ để vượt qua bài kiểm tra tuyển sinh ưu tú và kiếm sống dựa vào công việc mạo hiểm giả.
"Mặc dù nhà Baumeister rất nghèo, nhưng tui vẫn được nhận một khoản tiền trợ cấp và tui cũng tiết kiệm được một chút tiền dựa vào săn bắn."
 Ngay cả khi không có những thứ này, thì tôi vẫn còn dư rất nhiều tiền, nhưng tôi lại không thể công khai những chuyện này.
"Tui cũng nhận được một khoản tiền trợ cấp nhỏ. Nhưng mà thành quả săn bắn đều bị cha mẹ lấy hết. Tui phải nhanh chóng tìm một công việc mới được."
Ngay cả tôi cũng không đến mức bị tịch thu hết toàn bộ thành quả săn bắn.
Quả nhiên là thế giới này có người dưới người.
"Tui vẫn có thể bán một ít nguyên liệu ở trong túi ma thuật."
"Ma pháp sư thật tuyệt. Này, ông có muốn đi săn với tui không?"
Nội dung công việc, có cả từ làm nhân viên phục vụ, quét dọn đường sá cho đến bảo mẫu.
Trong các công việc đến từ Công Hội Mạo Hiểm Giả, cũng có những nhiệm vụ thu thập có thể hoàn thành mà không cần phải tiến vào lãnh thổ của ma vật và ngoài ra còn có một số công việc đơn giản được đề xuất bởi các công hội khác.
Tiếp theo, mặc dù có nguy cơ bị động vật hoang dã tấn công, nhưng cũng có công việc cung cấp thịt và bộ lông cho thành phố dựa vào săn bắn. Phần này được giới thiệu bởi Công Hội Mạo Hiểm Giả bởi vì nó giúp cải thiện kỹ năng chiến đấu.
"Baumeister..."
"Tui tên là Wendelin, gọi tui bằng Well là được rồi. Toàn bộ người trong nhà đều gọi tui như vậy."
  "Vậy à, vậy ông cũng gọi tôi là Erw đi. Nếu như chúng ta đều là những đứa trẻ hạng dưới, dĩ nhiên là tùy thích dùng biệt danh gọi vẫn tốt hơn. Đúng không, Well."
"Không sai. Mong được chỉ dạy nhiều, Erw."
"Ừm, mong được chỉ dạy nhiều, Well."
Cứ như vậy, tôi thuận lợi bước vào trường mạo hiểm giả dự bị và có được bạn 'ngang vai ngang vế' mà sau này là bạn chí cốt ở đó.
* * *
 


Bình Luận
loading... Đang upload dữ liệu, vui lòng không đóng cửa sổ này! Cảm ơn!