Phần 14


Bọn họ rồi cũng quay lại chuỗi ngày bình thường tại học viện.

Nhưng, ngay lúc này── Marie đang đứng trước cabin dành cho khách trên chiếc tàu bay và nện túi bụi vào cánh cửa.

「MỞ CỬA RAAAAAAA!」

Marie từ sáng sớm đã phải bận rộn dù là đang tham gia chuyến thực địa trên một con tàu chở khách sang trọng.

Phía sau Marie, một cô gái nhỏ nhắn đang ôm quyển sách trên tay tỏ vẻ lo lắng.

「Ma, Marie-chan, hai người họ không dậy đâu.」

Hai cô gái mà Marie đang phải trông nom vẫn không chịu ra khỏi phòng dù đã đến giờ ăn sáng.

Nếu họ chỉ là những cô gái bình thường thì sẽ chẳng sao, nhưng đằng này Marie lại đang chăm sóc cho mấy cô nàng có vấn đề.

Một cô nàng siêu lười sẽ chẳng chịu ra khỏi phòng mình và sẽ nằm ườn ra đó nếu như không ai quan tâm tới.

Cô kia thì lại có sở thích vẽ vời. Một khi đã tập trung rồi thì sẽ quên ăn quên ngủ và có khi còn ngất đi mà chẳng ai kịp nhận ra.

Hai người này không chịu dậy vào buổi sáng là vì trời đã xui cho họ vào chung một phòng.

(Vì cớ gì mà mình phải lo cho bọn nhóc này chứ? Dù cho cuối cùng cũng được đi thực địa, mình lại tốn thì giờ vô cớ cho cái lũ phiền toái này.)

Khi nhỏ còn đang cố mở cửa, cô nhóc ôm theo quyển sách đã ngồi xuống sàn và bắt đầu đọc.

「Tại sao cậu lại đọc sách vậy hả?」

「Ể? Tại, tại vì, bọn họ còn chưa chịu ra mà.」

Marie nghe vậy liền cảm thấy như muốn khóc.

「Đừng có ngồi trên sàn nhà mà đọc! Với cả, đừng có mang theo sách lúc đi ăn sáng chứ!」

「Ể!?」

Cô nhóc mang sách trông như bị sốc và hoang mang cực độ.

(Độ ngốc của con bé này cũng không thua hai đứa kia là mấy.)

Nhỏ không biết ở thế giới trước thì như thế nào, nhưng ở đây mấy đứa con gái với tính cách kiểu này lại rất được lòng bọn đàn ông.

Marie lại tiếp tục đập cửa.

「DẬY MAUUUUU! CỨ THẾ NÀY LÀ NHỊN ĂN SÁNG LUÔN ĐÓÓÓÓ!」

Cánh cửa bên cạnh chợt mở. Một cậu elf trẻ vẻ chán chường bước ra.

Cậu ta có vẻ là một người hầu độc quyền, nhưng dù nhỏ có nhìn thế nào thì đó vẫn chỉ là một đứa nhóc.

Marie dừng đập cửa.

(Thằng nhóc này, có lẽ nào──)

Cậu nhóc──Kyle tỏ vẻ mỉa mai và nói với Marie.

「Thật đáng ghen tị khi mà mới sáng ra mấy người đã năng động như vậy. Chủ nhân của tôi thấy không khỏe lắm, vậy nên các ngài có thể giữ yên lặng được không?」

Marie đảo mắt đi tứ tung.

(Nghĩa là, nhân vật chính Olivia cũng ở đây sao? Khó, khó xử quá. Thật sự thì mình chẳng muốn liên quan tí nào, mình cũng càng không muốn bị cổ ghét nữa.)

Nhân vật chính sẽ trở thành thánh nữ trong tương lai cũng như là nữ hoàng của Vương Quốc Hohlfahrt.

Cổ không phải là người mà Marie muốn đối đầu.

「Tui, tui xin lỗi! Tại bạn tui không chịu rời phòng.」

Kyle liền nheo mắt.

「Thế sao không đi mượn chìa để mở cửa?」

「──Tui làm liền. À, ừm, xin lỗi nha.」

Marie mang theo cô nàng đang ôm sách và rời khỏi đó.

-OoO-

Đọc bản dịch gốc và ủng hộ nhóm dịch tại ln.hako.re



Bình Luận
loading...Đang upload dữ liệu, vui lòng không đóng cửa sổ này! Cảm ơn!