Chương 05: Anh em nhà Luckner
(1)
"Có khách đến tìm ta sao?"
"Đúng vậy, thưa ngài."
"Ai vậy?"
"Cái đó..."
Đây là văn phòng làm việc của bộ trưởng tài chính ở trong vương thành của vương quốc Helmut và một chồng tài liệu lớn đến mức có thể đè chết người ở trước mặt tôi.
Nhưng thư ký Konrad thông báo có khách đến thăm khi tôi đang bận rộn.
"Konrad, tại sao ngươi lại nói lắp thế?"
"Thực ra thì 『 vị bề trên đó 』. ... Tôi không ngờ tới ngài ấy sẽ đến đây..."
Tôi truy hỏi người này không thể báo cáo rõ ràng giống như mọi khi với giọng quở trách. Một thư ký nam trẻ tuổi ở tuổi đôi mươi ấp a ấp úng nói với tôi rằng "vị bề trên đó" đến.
Hiếm khi cậu ta nói không rõ ràng như vậy, có vẻ như đây là khách không mời mà đến.
Konrad rất ưu tú và người thừa kế của một nhà đại quý tộc cùng phe Tài Chính với tôi. Cậu ta là một cá nhân ưu tú đầy triển vọng và mọi người đều cho rằng chàng trai trẻ này thậm chí sẽ có cơ hội trở thành bộ trưởng tài chính trong tương lai.
Người đàn ông như vậy lại run rẩy đến mức không thể nói rõ tên của vị khách.
Nếu đã là như vậy, "vị bề trên kia" chắc chắn là tên trưởng giám sát viên tài chính.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trưởng giám sát viên tài chính Luckner đó là đứa em trai chẳng ra gì của tôi.
Cha mẹ chúng tôi hoàn toàn giống nhau và nó được sinh ra vào cuối năm tôi sinh ra, cho nên mối quan hệ của hai chúng tôi khi còn bé vẫn không đến mức quá tệ.
Nhà Hầu Tước Luckner là một gia đình quý tộc danh dự có danh tiếng đảm nhiệm vị trí quan trọng ở lĩnh vực tài chính kế toán trong nhiều thế hệ và người đứng đầu thường đảm nhiệm vị trí bộ trưởng tài chính trong ít nhất 5 năm.
Mặc dù tình huống đột tử là ngoại lệ duy nhất, nhưng loại chuyện này hiếm khi xảy ra.
Ngoài chúng tôi ra, vương quốc còn có bốn nhà Bá Tước và nhà Hầu Tước khác có thể 'cha truyền con nối' chức vụ bộ trưởng tài chính.
Cộng thêm cả nhà Hầu Tước Luckner là 5. Năm nhà cũng cố gắng khiến cho bên đảm nhiệm vị trí bộ trưởng tài chính càng lâu càng tốt và đàm phán bằng phương thức bí mật gần như thông đồng.
Mặc dù cái này được coi như là một chuyện xấu, nhưng nó chứng tỏ sự cai trị của vương quốc vô cùng ổn định và không phải là thứ nên bình luận lúc này. Đến ngay cả tôi cũng không biết nên đánh giá như thế nào.
Mặc dù anh em chúng tôi có mối quan hệ rất tốt khi còn nhỏ, nhưng đứa em trai bắt đầu đối đầu với thằng anh trai này kể từ khi nó biết mình không thể thừa kế gia đình.
Nếu như là một bữa điểm tâm dành cho trẻ con, tôi vẫn có thể chia cho nó, nhưng địa vị người đứng đầu nhà Hầu Tước và vị trí bộ trưởng tài chính có thể 'cha truyền con nối' không thể chia đi chia lại giống như một bữa điểm tâm.
Rõ ràng là cả hai có mối quan hệ rất tốt khi còn nhỏ, nhưng anh em quý tộc bắt đầu căm ghét lẫn nhau sau khi lớn lên. Trường hợp như vậy dường như không phải là ít.
Sau khi trưởng thành, tôi 'một bước lên mây' leo lên ở lĩnh vực tài chính kế toán trong khi đứa em trai rời khỏi nhà và bắt đầu đi lên từ vị trí quan chức cấp Trung.
Cũng nhờ sự trợ giúp tối thiểu từ tôi và gia đình, mà nó mới có thể ngồi ở vị trí quan chức cấp Trung ngay từ đầu.
Tuy nhiên, theo quan điểm của đứa em trai thì mức hỗ trợ này lại là sự chế giễu từ sự 'cao cao tại thượng' của chúng tôi đối với nó, mà không phải là chuyện đương nhiên. Kết quả là nó chỉ khiến đứa em trai hận tôi hơn.
[cao cao tại thượng (高高在上 ): ăn trên ngồi trước; chỉ tay năm ngón; ngồi tít trên cao; xa rời quần chúng ]
Cho dù là như vậy, nó vẫn không ngừng nỗ lực và cuối cùng cũng đạt được tước vị Nam Tước lẫn vị trí trưởng giám sát viên tài chính.
Cho dù là thông qua thủ đoạn bất chấp tất cả, nhưng tôi vẫn rất bất ngờ khi nó có thể leo lên vị trí này. Nhưng nó dường như hận tôi hơn nữa sau khi biết tôi là bộ trưởng tài chính.
Từ quan điểm của tôi, cho dù là như vậy thì tôi không hề có ý định nhường lại vị trí của mình và điều đó là không thể trên thực tế.
Hơn nữa, nếu như là bởi vì chuyện này mà phải nói lời xin lỗi với đứa em trai, nó chỉ tổn thương đến lòng tự trọng của nó nhiều hơn mà thôi.
Kể từ đó, đứa em trai bắt đầu liên minh với những quý tộc danh dự khác trong sở tài chính đối địch với tôi và gây rắc rối cho tôi, cho nên tôi đương nhiên buộc phải chống lại.
Bởi vì bối cảnh như vậy, đứa em trai tôi chưa bao giờ đến văn phòng này kể từ khi nó trở thành trưởng giám sát viên tài chính.
Tôi không rõ đây là vì cố chấp hay sợ bị ám sát.
Mặc dù nó hơi mất tự nhiên, nhưng nó cũng không gây hại đến việc chính trị dù trưởng giám sát viên tài chính không đến văn phòng này.
Các vấn đề liên quan đến công việc chỉ cần xử lý thông qua các cuộc họp định kỳ là được.
Tuy nhiên, bởi vì mối quan hệ anh em không tốt và cả hai bên cứ khăng khăng nói mỗi chuyện công, cho nên điều này khiến cho cấp dưới nơm nớp lo sợ và khiến tôi cảm thấy có lỗi với bọn họ.
"Nếu có chuyện, cứ để cho hắn vào."
"Ano... Thế có ổn không?"
Rõ ràng là bướng bỉnh không đến thăm bao giờ, bây giờ lại nói có chuyện.
Theo quan điểm của Konrad, cậu ta cho rằng em trai tôi đến đây với dự định nào đó không tốt.
"Không thể là ám sát. Bởi vì tên đó sẽ đi đời nhà may ngay khi làm chuyện này. Nhưng dù sao nó không phải là chuyện tốt lành gì. Không bằng nhanh chóng lắng nghe xem sao."
"Tôi hiểu rồi."
"À, còn nữa... Đừng rót trà cho tên ngốc kia."
"... Tuân lệnh."
Sau vài chục giây, em trai tôi đi vào phòng dưới sự hướng dẫn của Konrad. Mặc dù tôi đã không gặp em trai mình trong khoảng thời gian rất dài, nhưng chuyện này bây giờ đã không còn quan trọng.
Bởi vì mối quan hệ huyết thống, cho nên nó lại rắc rối hơn và tôi thúc giục đứa em trai nếu như có chuyện thì nói nhanh.
"Thực ra thì ta nhận được một ít thông tin từ thuộc hạ..."
Mặc dù tôi bảo nó có gì nói nhanh, nhưng không ngờ tới nó không thèm chào hỏi một câu nào...
Tôi cũng thúc giục nó nói tiếp trong khi kinh ngạc.
"Nó liên quan đến vùng đất chưa mở mang ở phía nam mà bộ trưởng tài chính đang hỗ trợ..."
Nói là trợ giúp cũng không đúng lắm, dẫu sao công việc phát triển vùng đất chưa mở mang cần đầu tư một khoản tiền vốn vô cùng khổng lồ.
Nếu như không có người phụ trách chỉ huy, kế hoạch rất có thể thất bại bởi vì sự tranh chấp nội bộ của đám quý tộc tham lam kia.
Nói cực đoan hơn một chút, rất nhiều quý tộc có ý định bòn rút tiền của từ Nam Tước Baumeister và không thèm quan tâm công việc phát triển vùng đất chưa mở mang có thành công hay không.
Kết quả là tôi, bộ trưởng quốc phòng Edgar và Công Tước Bleichroder là chủ chư hầu của Nam Tước Baumeister phải giám sát đám quý tộc ngu ngốc đó.
Dĩ nhiên, chúng tôi cũng định thu lấy thù lao tương ứng với những vất vả này.
"Những thứ này không liên quan đến ngài."
Nếu như kế hoạch này sử dụng đến ngân sách quốc gia, tên trưởng giám sát viên tài chính đó sẽ có rất nhiều cơ hội tham dự.
Nhưng dự án này được tài trợ 100% bởi Nam Tước Baumeister.
Cho nên em trai tôi chẳng có cơ hội ra sân.
Mặc dù vương quốc cũng có kế hoạch cung cấp tiền trợ cấp, nhưng nhiều nhất chỉ là kiểm tra xem có tình trạng lừa đảo hay không dụa theo thủ tục thông thường và sau đó kết thúc.
Ở phương diện này, hoàn toàn không có yếu tố nào cho phép em trai tôi kiếm được đặc quyền.
Nếu như nó muốn mượn cơ hội gây rắc rối, chúng tôi thậm chí sẽ xem xét sử dụng cái này như một cái cơ và cắt chức nó.
"Tôi nhớ ngài từng bị hoài nghi là có ý định làm hại Nam Tước Baumeister."
Lúc Nam Tước Baumeister thăm dò di tích cổ đại, ai đó từng gây áp lực với Công Hội Mạo Hiểm Giả để tận lực giảm số lượng hướng dẫn viên.
Mặc dù chân tướng là phía Công Hội Mạo Hiểm Giả cũng có liên quan, nhưng không có khả năng bọn họ chịu khuất phục trước áp lực của Nam Tước.
Nhưng rất ít dân thường trực tiếp chấp nhận cách nói này và hiện giờ rất nhiều người vẫn tin tưởng cái tin đồn đó.
Hơn nữa, người lan truyền tin đồn này vẫn là đứa em trai không thừa nhận con ruột này.
Lúc nghe đến chuyện này, tôi cố gắng hết sức để không bật cười.
Mặc dù bản thân tôi cũng cảm thấy làm như vậy rất thất đức, nhưng dù sao nó cũng gây ra không ít phiền toái cho tôi đến nay.
Tuy nhiên, nó vẫn ở trong phạm vi tha thứ so với việc coi đứa em trai tự đào mộ chôn mình là một tên ngốc.
"Sự hoài nghi đó hoàn toàn là hiểu lầm. Thay vào đó, có thông tin cần phải thông báo sớm cho ngài..."
Tại nơi công cộng, địa vị bộ trưởng tài chính đương nhiên là cao hơn trưởng giám sát viên tài chính.
Vì vậy đứa em trai trước mặt vẫn dùng kính ngữ đối với tôi.
Mặc dù nó chắc hẳn nói xấu tôi không ít ở sau lưng, nhưng nếu như có bản lãnh trở thành trưởng giám sát tài chính, thì nó đương nhiên là tự nhận thức được ở phương diện này.
Cá nhân tôi lại rất hi vọng nó có thể lỡ mồm ở nơi công cộng.
"Thông tin muốn nói cho tôi?"
"Vâng. Thông tin này liên quan đến kế hoạch ám sát Nam Tước Baumeister."
"Ồ, cuối cùng ngài cũng quyết định rồi à."
Thứ mà đứa em trai chạy đến nói cho tôi biết, chính là chìa khóa cho kế hoạch phát triển vùng đất chưa mở mang, kế hoạch ám sát Nam Tước Baumeister.
Sau khi nghe được tin tức này, tôi lập tức cho rằng em trai đến nói kế hoạch ám sát Nam Tước Baumeister cho mình biết và hỏi thăm anh trai với giọng mỉa mai. Đến ngay cả tôi cũng cảm thấy mối quan hệ anh em như vậy vô cùng méo mó.
"Ngài thật sự thích nói đùa... Một mạo hiểm giả tự do nào đó dường như đã đưa ma pháp cụ cổ đại cho người đứng đầu kế tiếp của lãnh địa Hiệp Sĩ Baumeister."
"Thì ra là như vậy."
Tôi nuốt lời "dù sao mạo hiểm giả và ma pháp cụ đều đều do ngươi chuẩn bị mà" này trở về cổ họng. Nếu như không có bằng chứng lại đi hỏi tội người khác, nó chỉ khiến bạn tỏ ra bất lịch sự mà thôi.
"Mặc dù ta không biết ngài lấy thông tin quan trọng như vậy từ nơi nào..."
Theo quan điểm của tôi, tôi biết rõ đây chỉ là một trò hề tự biên tự diễn. Tuy nhiên, quý tộc hỏi nguồn tin của những quý tộc khác, sẽ bị người ta chế nhạo. Bởi vì đây mới là nguồn gốc của sự phát đạt và giàu sang, cho nên cái này không thể nói cho người khác biết miễn phí được.
"Vào thời điểm đến thông báo chuyện này, rốt cuộc ngài có dự định gì?"
Mặc dù chuyện con em quý tộc tàn sát lẫn nhau là thứ thỉnh thoảng xảy ra, nhưng kết quả có khác biệt rất lớn.
Thuận lợi ngụy trang thành bị bệnh chết hay đột tử tránh được một kiếp, mà không gây ra vấn đề.
Cho dù bị hoài nghi, chỉ cần không có bằng chứng cũng không bị trừng phạt.
Hành động hoàn toàn bị phơi bày ra ánh sáng, thì chỉ có thể chấp nhận trừng phạt nghiêm khắc.
Bất kể là kết cục nào, bởi vì tình trạng mỗi vụ án đều không giống nhau, cho nên khó mà dự đoán được.
Tuy nhiên, phía vương quốc đã không thể chờ được đến lúc trừng phạt phạm nhân trong tình huống lần này.
Cho nên hình phạt nghiêm khắc đương nhiên sẽ được áp dụng cho phạm nhân.
"Nếu như bản thân đối phương mất kiểm soát, việc trừng phạt sẽ dễ dàng hơn... Tuy nhiên..."
Kẻ giao ma pháp cụ dùng để ám sát cho trưởng nam nhà tước Hiệp Sĩ Baumeister đó, chắc chắn là do người đàn ông trước mặt này.
Sau đó, nếu như ma pháp cụ đó được giao cho trưởng nam nhà tước Hiệp Sĩ Baumeister đó, thì có lẽ hắn đã sử dụng nó.
Nếu như Nam Tước Baumeister được để mắt đến gặp phải gì đó bất trắc, người đàn ông này không thể bình an vô sự.
Nếu như người đàn ông này lại mặt dày chạy đến thông báo tin tức này như thể không có chuyện gì xảy ra, biểu hiện trông giống như đang bán ân huệ cho người ta vậy.
Rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì vậy?
"Nếu như có chuyện gì đó xảy ra với Nam Tước Baumeister, ngài..."
Vào lúc tôi chuẩn bị nói ra "Ngài cũng đi đời nhà ma theo", đứa em trai lại ngắt lời tôi và nói:
"Tôi là một quý tộc phục vụ vương quốc. Dĩ nhiên là tôi không thể có hành động ngu ngốc cản trở công việc phát triển vùng đất chưa mở mang ở phía nam."
"Tôi nói thẳng chắc là được chứ?"
"Mặc dù tôi có vài tranh chấp với Nam Tước Baumeister trong quá khứ, nhưng tôi không thích nhìn thấy tình huống như vậy."
Cứ tiếp tục như vậy, người đàn ông này và các quý tộc thuộc phe hắn sẽ không thể chia sẻ lợi ích của việc phát triển vùng đất chưa mở mang. Tạm thời bỏ qua nó có thực hiện được hay không, quý tộc thường lo lắng muốn sữa chữa mối quan hệ.
" (Tuy nhiên, miễn là tôi còn một hơi thở, tôi tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra). Vậy thì, ngài muốn làm gì?"
"Hình như mạo hiểm giả tự do đó nhận ủy thác của trưởng nam kia và kiếm được ma pháp cụ đấy thông qua cửa sau của chợ đen."
"Haiz, có lẽ chính là như vậy."
Ma pháp cụ đào được từ di tích vốn thuộc về mạo hiểm giả phát hiện ra.
Nếu như là vật phẩm tiện lợi như tủ lạnh hay bếp lò, thì nó sẽ tùy thuộc vào tâm trạng vui vẻ hay không mà quyết định bán hoặc sử dụng, nhưng trong đó cũng bao gồm vài chức năng rắc rối. Bởi vì bị nguyền rủa, cho nên vật phẩm nguy hiểm sẽ gây ra đại sự không hay nếu như chạm vào.
Ma pháp cụ như vậy sẽ bị phía Công Hội Mạo Hiểm Giả thu mua cưỡng chế và tùy theo tình hình mà quyết định cất giữ hay quản lý chặt chẽ sau khi giao cho vương quốc kiểm tra cẩn thận.
Tuy nhiên, một vài mặt hàng này vẫn trốn được sự kiểm tra của chúng tôi và được tuồn vào trong chợ đen.
Mạo hiểm giả không chủ động trình báo khiến cho ma pháp cụ nguy hiểm được tuồn vào trong thị trường dành riêng cho tang vật và cuối cùng bị quý tộc thu vào tay thông qua các kênh bí mật rồi dùng vào âm mưu hay tội ác nào đó.
Cho dù lệnh cấm được tăng cường thêm bao nhiêu đi chăng nữa, nó vẫn không thể loại bỏ hoàn toàn, cho nên cái này vẫn là chuyện không làm sao được.
"Mạo hiểm giả tự do đó đã mua ma pháp cụ là 『 Sáo Gọi Rồng 』 ngay khi nghe đến cái tên đó."
"Tên khốn nào..."
Ngay cả trong những ma pháp cụ đào được từ trong di tích, "Sáo Gọi Rồng" được xem như là vật phẩm có mức độ đặc biệt nguy hiểm.
Chỉ cần thổi cây sáo này là nó sẽ phát ra âm thanh mà chỉ có rồng mới nghe thấy được trong phạm vi rộng. Lũ rồng sẽ bị chọc giận sẽ bay thành đàn về phía nguồn âm thanh và nó gần như được coi là một loại ma pháp cụ bị nguyền rủa.
Hơn nữa, người thổi cái "Sáo Gọi Rồng" đó sẽ không bị rồng tấn công.
Ngược lại, rồng bị gọi đến sẽ phá hủy môi trường xung quanh lẫn đại khai sát giới và cho đến khi chết mới dừng lại.
Mặc dù "Sáo Gọi Rồng" không hiệu quả đối với loại ma vật cỡ lớn như rồng thuộc tính, nhưng nó lại cực kỳ hiệu quả đối với Wyvern hoặc Dực Long.
"Dãy núi lớn Riku tiếp giáp với vùng đất chưa mở mang là nơi sinh sống của Wyvern. Ngài tận lực chậm trễ thông báo, là có ý định tiêu diệt người dân ở nơi đó sao?"
Nếu là như vậy, người đàn ông trước mặt này đã phạm phải trọng tội đủ để tuyên án tử hình.
Tuy nhiên, đồng thời tôi không nghĩ nó sẽ ngu ngốc đến mức để lại bằng chứng.
"Tiền đề thực sự là 『 Sáo Gọi Rồng 』. Suy cho cùng, đây chỉ là ma pháp cụ được giới thiệu bởi những kẻ khả nghi ở chợ đen."
Về cơ bản, trừ phi con mắt vô cùng tinh tường, nếu không bạn cũng bị lừa mua một vài món rác rưởi khi bạn làm cuộc giao dịch đối với những kẻ phạm tội. Dĩ nhiên, ngay cả khi bạn tố cáo cho phía chính phủ thì cũng chỉ nhận được câu trả lời "Ai bảo ngươi đi mua đồ ở nơi đó" và còn bị trừng phạt nữa.
Nếu như muốn mua được món hời ở chợ đen, bạn phải có lòng can đảm, sự hiểu biết, tầm nhìn và mạng lưới quan hệ.
"Cho nên, ma pháp cụ đó rốt cuộc là thứ gì? Không phải là cây sáo gọi ruồi chứ?"
"Không, hình như là 『 Sáo Oán Hận 』."
"Cái tên khốn này..."
Tôi suýt chút nữa không nhịn được mà mở miệng nói xấu đứa em trai này.
"Sáo Oán Hận" không khác biệt nhiều so với "Sáo Gọi Rồng" được chế tạo từ thời cổ đại và chúng đều là ma pháp cụ bị nguyền rủa.
Dĩ nhiên là loại ma pháp cụ này cũng bị vương quốc quản lý sau khi đào được từ di tích.
Bởi vì "Sáo Oán Hận" là ma pháp cụ hi sinh bản thân và chuyên dùng để báo thù.
"Tên trưởng nam đó cũng thật đáng thương."
Từ đống thông tin mà đứa em trai vừa mới nói, tên khốn này hẳn là chống lại Nam Tước Baumeister với tôi cho đến nay, mà bí mật đưa tin cho tên trưởng nam thừa kế đó thông qua lá thư và thiết lập mối quan hệ với hắn.
Thế nhưng, nhân tố quyết định là tên trưởng nam đó dường như vô dụng hơn tưởng tượng.
Mặc dù nói như vậy không hay ho cho lắm, nhưng đây chính là sự vụng về của thứ gọi là đồ nhà quê. Tên trưởng nam đó dường như cho rằng quý tộc ở chính quyền trung ương đều là lũ tham lam rác rưởi, cho nên hắn mới mãi khó mà hài hòa.
Bởi vì nó là vùng đất hoang vu hẻo lánh, cho nên mới rất khó chấp nhận người ngoài.
Bản thân là quý tộc, ít nhất phải ngoài mặt giả vờ hiền hòa một chút và chỉ điểm này thôi cũng nhìn thấy tên trưởng nam đó còn thua kém Nam Tước Baumeister rất nhiều.
Theo quan điểm của vương quốc, trưởng nam đó chỉ cần nhường vị người đứng đầu cho Nam Tước Baumeister thừa kế và bản thân chịu thiệt trước sự độ lượng của Nam Tước, thì họ không cần phải đá hắn khỏi ghế một cách ép buộc.
Nhưng tất cả thông tin thu thập được ở đây đều cho thấy tên trưởng nam đó là một người hẹp hòi.
Vì vậy họ cũng chỉ còn lựa chọn duy nhất là loại bỏ hắn.
Cho dù họ tiếp tục cho phép hắn giữ liên lạc với xã hội, thì bản thân tên trưởng nam này vẫn tiếp tục kéo chân Nam Tước Baumeister lại. Ngoài ra, những tên giống như đứa em trai ngu ngốc trước mặt này có thể khuyên nhủ hắn làm điều đó.
Nếu như động một chút là có tên ngu ngốc sử dụng trưởng nam đó với ý đồ cố gắng kiếm lợi ích bằng mối quan hệ liên quan đến quyền lợi phát triển vùng đất chưa mở mang và vấn đề thừa kế nhà Baumeister, thì chỉ nghĩ đến tương lai phải tốn nhân lực cho những kẻ đó cũng khiến cho người khác cảm thấy đáng tiếc.
Nếu đã là như vậy, mặc dù đáng thương, nhưng tôi vẫn chỉ có thể lựa chọn cách giải quyết là khiến cho trưởng nam đó rời khỏi sân khấu.
Dĩ nhiên, bệ hạ cũng đồng ý với điều này.
Quay trở lại chủ đề ban đầu, rắc rối là đứa em trai ngu ngốc này cũng nhận ra được ý định thực sự của chúng tôi.
Đó là lý do tại sao đứa em trai này sử dụng kế sách đó cho tên trưởng nam kia một cách hiệu quả.
Đầu tiên là thông báo cho tôi biết sự thật về trưởng nam kia định ám sát Nam Tước Baumeister.
Bọn họ rõ ràng là đồng phạm và đứa em trai này còn giả vờ thân thiết cung cấp "Sáo Oán Hận" cho trưởng nam kia.
Xem xét đến những gì đứa em trai làm, nó thật sự là một tên đại khốn nạn và thậm tế, nhưng về kết quả thì nó đã hành động trong tình trạng hiểu rõ ý đồ phía sau của chúng tôi.
Bởi vì thay đổi suy nghĩ, cũng có thể nói rằng đứa em trai này đã trợ giúp chúng tôi khiến cho trưởng nam kia mất kiểm soát sau khi phát hiện hắn chịu đựng sự khiêu khích của chúng tôi trong hơn ba tháng.
"Tuy nhiên, chẳng lẽ hắn không sợ vạn nhất cái gì đó xảy ra khi lấy ra món『 Sáo Oán Hận 』 này sao?"
"Mặc dù Nam Tước Baumeister là một ma pháp sư ưu tú, nhưng ngài ấy vẫn còn trẻ và chưa đủ kinh nghiệm. Nếu như gặp phải sai lầm nào đó, ngài ấy có thể bị giết."
"Ở vùng đất xa xôi đó?"
Đứa em trai nở nụ cười giống như chế giễu khi nhìn về phía tôi.
" Chỉ khi『 Sáo Oán Hận 』 ở khu vực dân cư đông đúc, mới có thể phát huy hiệu quả mạnh mẽ. Sự việc chính là như vậy."
Lý do tại sao đứa em trai tận lực chậm trễ thông báo là vì nó cho rằng tình huống vạn nhất không thể phát sinh và mạo hiểm giả tự do đó vốn được xem như là đồ bỏ đi.
Dù sao nó cũng nhận được báo cáo đầy đủ.
Cho dù sau này lục soát chợ đen thì cũng không thể biết được xuất xứ của "Sáo Oán Hận" hay thân phận của mạo hiểm giả tự do mua vật phẩm kia.
Ngay cả khi chúng tôi muốn lục soát dựa trên thông tin được đứa em trai này cung cấp, thì nó chỉ cần nói dối một chút là xong.
Trong trường hợp xấu nhất, chúng tôi thậm chí có thể tìm thấy thi thể mà nó chuẩn bị sẵn ở trong khu ổ chuột.
"Nam Tước Baumeister hay hôn thê của ngài ấy chỉ cần dùng Thanh Tẩy là có thể dễ dàng loại bỏ oán niệm bị tích lũy ở vùng đất chưa mở mang đó."
Đứa em trai này nói không sai.
"Sáo Oán Hận" là món đồ thu thập oán niệm xung quanh người thổi và biến người sử dụng thành Undead để hoàn thành việc báo thù.
Mặc dù giải thích hơi phức tạp, nhưng oán niệm được tụ tập và ác linh là những thứ khác nhau.
Chẳng hạn bị cấp trên thuyết giáo lúc làm việc, thì tâm tình sẽ sinh ra sự chán ghét cấp trên sau khi cảm thấy không vui. Lúc này, cảm xúc tiêu cực sẽ được tích lũy ở nơi đó.
Tuy nhiên, oán niệm mức độ này vẫn chưa thể ảnh hưởng đến người xung quanh.
Tuy nhiên, nguồn oán niệm đến từ sát nhân dường như có thể giữ cả linh hôn người bị hại ở lại nơi đó.
"Sáo Oán Hận" có chức năng thu thập toàn bộ oán niệm trong phạm vi từ người thổi đến nơi tiếng sáo đến được.
Bởi vì đó là ma pháp cụ, cho nên phạm vi lan truyền của tiếng sáo có thể rộng ngoài sức tưởng tượng. Ngay cả khi oán niệm một chỗ ít ỏi, nhưng chỉ cần mở rộng phạm vi thì một lượng lớn sẽ được tích lũy.
Oán niệm tích lũy được sẽ cướp đi tính mạng của người thổi sáo và biến người đó thành Undead mạnh mẽ.
Mặc dù một lượng nhỏ oán niệm vô hại đối với con người, nhưng nếu tụ tập thành số lượng lớn thì nó sẽ sinh ra hiệu ứng này.
"Trưởng nam đó định ám sát Nam Tước Baumeister. Tuy nhiên, nếu như hắn chết trước khi bị trừng phạt, điều đó sẽ rất rắc rối. Mặc dù tôi nghĩ như vậy, nhưng đáng tiếc là đã quá muộn khi mạng lưới thông tin của tôi đem đến tin tức này."
Đứa em trai lấy làm tiếc mạo hiểm giả có "Sáo Oán Hận" đó và hắn đã tiếp xúc với trưởng nam kia từ lâu.
Cho dù đó là kỹ năng mở mắt nói mò hay kỹ năng diễn xuất đủ để giả vờ rằng nó thực sự cảm thấy đáng tiếc từ tận đáy lòng, thì tất cả đều giống quý tộc, nhưng khi sử dụng trên người tên khốn này lại khiến cho người ta cảm thấy tức giận.
"Thật đáng tiếc khi không theo kịp."
Tên khốn này còn dám nói lời như vậy. Tôi chết lặng đến mức nói không nên lời.
Đối với đứa em trai, nếu như tên trưởng nam đó không chết mới khá phiền phức.
Bởi vì chỉ cần có thể bắt sống tên trưởng nam đó là có thể buộc hắn nói ra nguồn gốc của "Sáo Oán Hận" và mọi thứ sẽ kết thúc.
Vậy thì, bây giờ nên làm sao mới được đây...
Đứa em trai này lập tức vứt bỏ trưởng nam đó sau khi hãm hại hắn.
Mặc dù cá nhân tôi rất muốn trừng phạt nó với tội danh tương tự, nhưng nghĩ về nó từ một góc độ khác thì có thể cho rằng đứa em trai này giúp chúng tôi xử lý xong tên trưởng nam mà chúng tôi đã lên kế hoạch đã khỏi ghế.
Dĩ nhiên, nếu nhìn từ gốc độ thiện ác thì người đàn ông này thực sự rất xấu, nhưng trong thế giới quý tộc và chính trị thì thực sự không thể chỉ dựa vào tiêu chuẩn này để đánh giá.
"Dù sao ngài còn đến đây báo tin trước và cũng loại bỏ tất cả bằng chứng liên quan đến mình..."
Nếu như không có bằng chứng, bạn vốn không thể trừng phạt quý tộc trong chính quyền trung ương.
Tôi cũng cho rằng rất khó trừng phạt đứa em trai này trong sự kiện lần này.
Mặc dù dấu vết phạm tội sẽ được tạm thời điều tra, nhưng đứa em trai này không có khả năng để lại bằng chứng.
"Cám ơn thông tin ngài cung cấp. Nhưng nếu như có chuyện gì đó xảy ra với Nam Tước Baumeister, ngài hẳn là biết hậu quả rồi chứ?"
Ngươi chắc chắn sẽ bị hủy diệt.
Cho dù không có bằng chứng, ta thì khỏi cần phải nói, đến ngay cả Bệ Hạ, bộ trưởng quốc phòng Edgar và những quan chức nội các khác cũng hoàn toàn coi đứa em trai trước mặt này là kẻ thù.
"Tiếp theo là về việc phân chia lợi ích..."
Bởi vì không thể công khai đề cập đến đặc quyền trong việc phát triển vùng đất chưa mở mang, cho nên chỉ có thể nói theo cách này.
Đứa em trai này chỉ vì đạt được thứ này, mới có thể vứt bỏ trưởng nam đó.
Bởi vì đây là thứ mà đứa em trai này quan tâm nhất, vì vậy tôi nói thẳng với nó:
"Cái này phải giao cho Nam Tước Baumeister quyết đinh. Ta không thể đảm bảo bất cứ điều gì."
Dĩ nhiên, đây chỉ là một cái cớ, thực ra thì tôi đang nói dối.
Nam Tước Baumeister chỉ chịu trách nhiệm cung cấp ngân sách và bàn giao toàn bộ phần còn lại cho chúng tôi xử lý, cho nên đám quan chức nội các như chúng tôi và Công Tước Bleichroder không thể không có quyền hạn.
Nhưng người chịu trách nhiệm phía Nam Tước Baumeister là đứa cháu Rodrich của tôi không thể cho hắn một xu nào.
Bản thân Nam Tước Baumeister chẳng muốn chia phần cho hắn chút nào, cho nên cái này chắc chắn bị từ chối.
Khi thành ra như vậy, chỉ có thể nói đây là tự làm tự chịu.
"Thì ra là như vậy. Đúng là còn cái vấn đề này."
" (Còn có vấn đề này là cái gì chứ! ) Ta cho rằng hiếm khi thoát khỏi hiểm cảnh, thực sự không nên đòi hỏi quá nhiều..."
Cho du tiến hành lục soát, chắc chắn rất khó định tội danh lên kế hoạch ám sát Nam Tước Baumeister và buộc tội đứa em trai này.
Bởi vì không có khả năng tìm được bằng chừng.
Mặc dù rất đáng tiếc, nhưng lần này chỉ có thể bỏ qua cho nó.
Nhưng ít nhất nó chắc chắn không được chia sẻ lợi ích.
Rõ ràng tên khốn này đang trốn tránh tội danh, nhưng nó vẫn chưa thỏa mãn.
"Các người chỉ dựa trên nhân tố tình cảm, cho nên mới không chia cho ta một phần sao?"
"Ngài biết có chừng có mực hay không?"
Tôi thầm mắng "Bởi vì ngươi may mắn, cho nên vừa vặn tránh được một kiếp nạn mà thôi" ở trong lòng.
"Nhưng xét theo mối quan hệ giữa các quý tộc, điều đó có thể."
"Hả? Mối quan hệ?"
Còn dám nói mối quan hệ, rốt cuộc ngươi thích nằm mơ giữa ban ngày nhiều đến mức nào mới cho rằng mình có thể nhận được đặc quyền từ đối tượng ghét mình chứ? Mức độ lạc quan của đứa em trai này khiến tôi chỉ có thể chết lặng.
"Đương nhiên là có một mối quan hệ. Dẫu sao Rodrich là con trai tôi."
... Nguy rồi!
Tôi bắt đầu nguyền rủa sự bất cẩn của mình.
Cận thần quan trọng Rodrich của nhà Nam Tước Baumeister là con trai ruột của đứa em trai này.
Mặc dù đứa em trai này là phụ thân, nhưng nó không thừa nhận đứa con trai Rodrich này, cho nên dựa theo pháp luật quý tộc của vương quốc thì hai người chỉ là người ngoài đối với nhau.
Nhưng sự việc đã tới mức này, đứa em trai đột nhiên tuyên bố muốn thừa nhận Rodrich.
Từ quan điểm của Rodrich, kiểu gì cậu ta sẽ nói "Đừng giỡn nữa", nhưng đây cũng có thể coi như là điểm mù trong pháp luật quý tộc được vương quốc quy định 2.000 năm trước.
Bởi vì quyền hạn của người đứng đầu hiện tại cực cao, ngay cả khi người đứng đầu là phụ thân có thể tự do quyết định việc muốn thừa nhận con cái hay không, thì phía đứa trẻ không thể chủ động cắt đứt mối quan hệ với phụ thân. Thành thực mà nói, tình trạng hiện tại vốn là thứ mà chẳng ai nghĩ đến.
"Cái tên khốn này... Đối với Rodrich..."
Bởi vì là quý tộc, cho nên chỉ cần là thứ có ích, thì họ thậm chí không ngại lợi dụng đứa trẻ từng vứt bỏ
Mặc dù về mặt quý tộc, thì tôi không thể phụ nhận cách làm này, nhưng về mặt cá nhân thì điều này thực sự quá đáng.
Mặc dù không phải là không có đối sách...
Hiển nhiên là vì có con cái quý tộc muốn đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ, nhưng bọn họ chỉ có phương pháp cắt đứt mọi liên lạc với cha mẹ và tự nhiên trở thành bình dân sau khi họ chết.
Nhưng Rodrich hiện giờ là cận thần quan trọng của nhà Nam Tước Baumeister, không đúng, là cận thần quan trọng không thể thiếu của nhà quý tộc mà chắc chắn sẽ thăng cấp làm nhà Bá Tước trong tương lai.
Chuyện Rodrich muốn cắt đứt liên hệ với đứa em trai này, gần như là không thể.
Rodrich chỉ cần hoàn toàn cự tuyệt đối phương...
Nhưng ý tưởng như vậy cũng quá ngây thơ rồi.
Hiểu được nguyên nhân trong đó, bất kể là ai cũng đồng tình với Rodrich và lên án đứa em trai này.
Nhưng thế giới này không hề đơn giản như vậy.
Nếu như Rodrich cự tuyệt phụ thân và cũng khăng khăng không chia cho hắn ta đặc quyền. thì người xung quanh sẽ đột nhiên bắt đầu chỉ trích cả cậu ta lẫn chủ nhân của cậu là Nam Tước Baumeister.
Mọi người che giấu lời thật lòng "Lại vì đặc quyền thừa nhận đứa trẻ từng bị vứt bỏ, Nam Tước Luckner thật sự không phải là người" và sử dụng "Mối quan hệ bất hòa giữa cha con trong nhiều năm cuối cùng cũng được hòa giải và đây rõ ràng là một chuyện rất đáng ăn mừng" làm cái cớ để lên án chủ nhân - tùy tùng hẹp hòi mà từ chối hòa giải.
Những quý tộc cùng phe với Nam Tước Luckner và những quý tộc muốn giành được đặc quyền càng nhiều càng tốt chắc chắn sẽ nhắm vào việc này để thổi phồng.
Người đàn ông này kiểu gì cũng dẫn đầu đám người đó và gây áp lực trên quy mô lớn.
Nếu như sự việc ầm ĩ đến mức đó, chắc chắn sẽ làm phiền chúng tôi, cho nên hắn có kế hoạch giành lấy lợi ích đủ để thỏa mãn người phe mình trước khi cuộc phản đối chính thức gây ra thiệt hại khổng lồ bắt đầu.
Trước sách lược khó chịu này, vốn không có đối sách hoàn hảo nào cả.
Mặc dù rất đáng tiếc, nhưng có vẻ như là chỉ có thể chia cho hắn đặc quyền ở mức độ nhất định.
Chỉ cần hòa giải sớm hơn một chút là hắn sẽ không đi kích động người của những phe phái khác.
Mặc dù cách nói này không hay lắm, nhưng sác lược này rất giống với thế giới ngầm ở phương diện nào đó.
Để giải hòa mà đồng ý cấp đặc quyền cho hắn, cũng có thể nói đây là một loại phí bảo vệ.
"Cho ta chút thời gian xử lý."
"Tôi hiểu rồi."
Sau khi nói xong những lời này, đứa em trai liền lặng lẽ đi ra khỏi văn phòng.
Bởi vì nó liên quân đến phân chia lợi ích, cho nên tôi không thể tự tiện quyết định và nó cũng biết tôi phải bàn bạc với những quý tộc khác.
"Cái tên cặn bã này!"
Tôi hoàn toàn không coi nó là em trai ruột của mình.
Tôi phải coi đứa em trai như là một kẻ thù chính trị và tước đoạt địa vị xã hội của nó trước khi tôi chết thật sự. Trong khi tức giận thầm mắng đứa em, tôi hạ quyết tâm như vậy.
"Có cần phải xác nhận sự an nguy của Nam Tước Baumeister trước không..."
"Phần này cũng phải khẩn trương liên lạc với Breitburg..."
Tôi tán thành ý kiến của thư ký Konrad, nhưng trong lòng chỉ muốn chạy khỏi nơi này ngay lập tức.
Đều vì đứa em trai ruột của tôi, lần này tôi chắc chắn sẽ bị Công Tước Bleichroder và những quan chức nội các chế giễu.
"Thật sự hi vọng tên đó sẽ chết ngay lập tức!"
"..."
Konrad giả vờ không nghe thấy lời không giống quý tộc này của tôi và bắt đầu thay đổi kế hoạch hôm nay.
Một ngày sầu muộn của tôi, chỉ mới bắt đầu.
* * *